Toàn việc không dính líu tới mình, suốt thời gian qua ta vẫn luôn suy tính làm thế nào để nâng tiến sản nghiệp của cung Di Hoa, tiếc thay ta chỉ là một người sở hữu hai tấm bằng về lịch sử văn học chứ ngoại trừ mấy cái khái niệm cơ bản như vụ ở xưởng nước tương ra thì ta chẳng biết chữ gì về kinh doanh nữa, chẳng lẽ ta thật sự là người theo đảng Nước Tương trong truyền thuyết hay sao...
Yêu Nguyệt biết ta khổ não vì mấy thứ này, vậy nên nàng phái người đi nghe ngóng xem trên giang hồ, ai là người buôn bán giỏi nhất.
Hỏi thăm được một hồi thì bảo người nào đó tên Tiền Mỗ Mỗ là người giàu có nhất.
Yêu Nguyệt sai người bắt y tới đây.
Một ngày sau, Tiền Mỗ Mỗ đồng ý tổng quản sản nghiệp cùng Đi Hoa.
... Ta đã không còn ôm ấp bất kỳ hy vọng gì về việc thay đổi phong cách hành sự của Yêu Nguyệt...
Thần kỳ thay, Yêu Nguyệt không hề uy hiếp người kia, nàng chỉ miêu tả khách quan về cấp bậc võ lực của cung Di Hoa (cô có chắc chắn cái ấy không gọi là uy hiếp?),sau đó cung cấp một khoản lợi nhuận tương đối hậu hĩnh, hơn nữa còn lấy rất nhiều ví dụ tỉ như 'cung Di Hoa sẽ bao bọc ngươi', 'sa này con gái ngươi có thể đến cung Di Hoa học võ công', 'chúng ta sẽ không can thiệp vào việc kinh doanh của ngươi', sau hàng loạt điều kiện ưu đãi trên, người ta khóc lóc yêu cầu được làm việc cho cung Di Hoa.
Ta hỏi Yêu Nguyệt, "Tỷ thẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bau-ban-cung-mat-trang/1368262/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.