Đêm dài dằng dẵng, bầu trời mênh mông tịch mịch.
Trên cao có trăng, không sao.
Đêm trăng rằm nên những vì sao không dám xuất hiện hay sao?
Hoặc cũng có thể, do vầng trăng kia không muốn quá lắm thứ linh tinh như vậy?
Hay giả như... vầng trăng ấy chỉ muốn một vì sao kia mà thôi?
Tại sao, lại không có sao?
Đêm hôm đó bầu trời như thế nào? Không nhớ nữa.
Chỉ nhớ ánh mắt con bé nhìn ta bỏng rát, nó nói.
Tỷ tỷ, ta thích tỷ.
Trái tim đột nhiên giật nảy.
Những lời lẽ to gan càn rỡ như vậy, khi thốt ra từ miệng con bé lại thản nhiên như uống nước.
Con bé nói, là thích rất nhiều, rất nhiều, khác với cái thích của ta.
Nó không biết, thích của ta, với thích của nó, giống nhau.
Cũng là thích rất nhiều, rất nhiều, rất nhiều, rất nhiều.
Cái thích của ta, so với cái thích của nó, còn chân thật hơn.
Cho nên, lại càng hận hơn.
Con bé bảo ta hãy buông tha cho trận quyết đấu giữa Vô Khuyết và Giang Tiểu Ngư.
Giang Phong tốt như vậy ư? Tốt đến nỗi, dù đã trôi qua rất lâu rồi, vẫn khiến con bé phải bận tâm tới con trai hắn như thế? Tốt đến nỗi, khi ta không đáp ứng con bé, nó lập tức dùng ánh mắt đó nhìn ta, cũng không chịu nói một lời với ta nữa?
Hoa Liên Tinh, ngươi giỏi lắm, ngươi rất giỏi.
Ngươi cho rằng bây giờ đang phải theo dõi Yến Nam Thiên nên ta sẽ không phí thời gian tranh chấp với ngươi, từ đó mới đặc biệt chọn thời điểm thế này sao?
Trời vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bau-ban-cung-mat-trang/1368250/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.