Lục Tuần thừa nhận, Trần Dã quả thực rất hấp dẫn hắn.
Tính khí cậu đơn giản đến mức vừa nhìn là hiểu ngay, ngang tàng, cứng rắn, xốc nổi.
Nhưng cũng chính vì những điều ấy, cho nên khi một vài tính cách nhỏ ẩn sâu trong con người Trần Dã bộc lộ ra, cậu sẽ trở nên rất khác biệt.
Rất…… đáng yêu.
Nhìn sườn mặt Trần Dã quay về hướng khác, toát lên sự ngông nghênh kiêu ngạo, Lục Tuần cảm thấy có hơi buồn cười.
“Cười éo gì?” Trần Dã nói mà chẳng buồn quay đầu.
Lục Tuần vừa cười vừa quay mặt về chỗ cũ.
Sau khi giảng xong quy tắc hoạt động của bóng chuyền, thầy thể dục liền cầm một quả bóng chuyền đứng trước lớp bắt đầu làm mẫu động tác.
Giờ đã là gần trưa, mặt trời treo vời vợi trên đỉnh đầu, mặt sàn vinyl ở sân thể thao cũng không ngừng tăng cao nhiệt độ.
Trần Dã giơ tay lau mồ hôi rịn trên chóp mũi, đầu hơi cúi thấp xuống. Cậu ghét nhất là trời nắng, lần nào phơi nắng cũng thấy váng đầu.
Thầy giảng giải lại động tác một lần cuối cùng rồi mới bảo học sinh chia thành hai người một nhóm, chia nhau ra bắt đầu luyện tập. Lớp phó thể dục cũng đúng lúc đẩy thùng đựng bóng tới, gọi mọi người đến nhận bóng.
Thấy một đống con gái xúm lại trước mặt thầy thể dục để hỏi về động tác, Trần Dã bèn đi thẳng ra chỗ bóng râm ngồi.
Trình Tiến Đông theo sát đằng sau, chạy nhanh đến trước mặt cậu, vừa quan sát sắc mặt cậu vừa hỏi: “Lại váng đầu à?”
“Ừ.” Trần Dã chẳng muốn nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-tuan/379898/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.