*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Từ trước khi lên cấp ba Trần Dã đã là người nổi tiếng, tuy rằng cái danh ác bá chẳng dễ nghe chút nào.
Lục Tuần là học sinh chuyển trường mới chuyển tới từ kỳ này, vừa đến đã thi tháng đứng hạng nhất.
Từ lúc có tin hai người ngồi cùng bàn với nhau là lớp họ và cả mấy lớp bên cạnh đã túm tụm cược xem bao giờ thì đánh nhau.
Ai ngờ hai đứa này ngồi chung một chỗ chẳng những không đánh nhau, mà còn đang sờ mặt nhau.
Cả lớp vặn cổ nhìn, lặng ngắt như tờ
Trần Dã ghét nhất là bị người khác nhìn chòng chọc, khiêu khích cậu thì cũng không sao, nhưng cậu ghét ánh mắt soi mói hiếu kỳ như thế.
Trần Dã gạt tay Lục Tuần ra, quay đầu lườm quanh lớp một vòng.
Bất cứ ai bị Trần Dã nhìn đều cuống quít cúi rụt đầu xuống.
Trần Dã hừ một tiếng rồi đứng dậy nhìn Hạ Ngụy.
“Bao nhiêu điểm vậy ạ?” Trần Dã hỏi.
“…….Hả?” Hạ Ngụy còn chưa hết ngơ ngác.
“Không phải cô muốn tuyên dương em sao?” Trần Dã nhíu mày, “Em được bao nhiêu điểm ạ?”
“À đúng đúng.” Hạ Ngụy vội gật đầu, “121 điểm!”
Trần Dã ngồi xuống, lấy di động ra.
Hạ Ngụy lại ngây ra một thoáng rồi mới cất lời: “Cả lớp cùng vỗ tay nào.”
Tiếng vỗ tay vang lên lác đác, mọi người vẫn chưa hết cơn ngỡ ngàng.
Trần Dã ngẩng đầu, hắng giọng e hèm một cái.
Chỉ giây lát, tiếng vỗ tay liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-tuan/379892/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.