*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trần Dã không biết mình ngủ từ lúc nào, lúc cậu tỉnh dậy, bầu trời ngoài khung cửa sổ đối diện cậu đã chuyển tối.
Cao ốc trùng điệp, nhà cửa san sát, lấp lánh những ra ánh đèn vừa chói mắt vừa đẹp đẽ.
Chiếc di động đặt trên bàn đổ chuông, Trần Dã nghiêng đầu nhìn.
Là Bành Dũng gọi tới.
“A lô.” Trần Dã dụi mắt, chống bàn đứng dậy nhìn chung quanh một lượt.
Trong phòng khách không có ai.
“Tối nay chú có khách, cháu thay cho chú một bữa nhé.” Âm thanh bên phía Bành Dũng có hơi ồn ào, “Chú có tí việc đột xuất.”
“Vâng ạ.” Trần Dã trả lời.
“Giọng cháu sao vậy? Bị cảm à?” Bành Dũng hỏi.
“Không phải, tại cháu vừa dậy ấy mà.” Trần Dã hắng giọng, tiện tay cầm cốc nước trên bàn lên, ngửa đầu uống hơn phân nửa.
“Làm việc nghỉ ngơi kiểu gì thế, hôm nay cháu không đến trường à?”
“Khách hẹn mấy giờ thế ạ?” Trần Dã hỏi.
“Tám giờ.” Nói rồi, Bành Dũng thở dài, “Tiểu Dã à, học hành tuy không phải việc quan trọng nhất trên dời, nhưng nó chắc chắn là việc cần thiết nhất ——”
Trần Dã cúp máy.
Sau khi cúp máy, Trần Dã nhìn đồng hồ, đã bảy rưỡi rồi.
Lúc đến nhà Lục Tuần là mới hơn năm giờ, ăn cơm xong thì vừa đến sáu giờ.
Thế mà cậu lại ngủ hơn một tiếng đồng hồ ở một nơi chẳng hề quen thuộc, còn ngủ say như thế nữa chứ, ngủ chẳng có ý thức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-tuan/379889/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.