*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Có bổ túc không?” Lục Tuần hỏi cậu.
Bổ cái đếch!
60 điểm mà còn cần bổ túc nữa hả? Chẳng thà cậu tự học lấy còn hơn.
Trần Dã nguýt hắn rồi lấy sách toán trong cặp ra, lật lật hai trang.
“Bao giờ thì chúng ta bắt đầu học bổ túc?” Trần Dã quay đầu hỏi.
“Trưa nay đến phòng tự học đi.” Lục Tuần nói.
“Phòng tự học?” Trần Dã ngạc nhiên, “Ở đâu vậy?”
“……” Lục Tuần nhìn cậu, vẻ mặt Trần Dã ngơ ngơ ngác ngác, xem ra không biết phòng tự học ở đâu thật, “Bên chỗ khối 10.”
“Ồ.” Trần Dã gật đầu, lại hỏi, “Tòa nào của khối 10?”
“Tòa Thanh Nguyên.”
“Tòa Thanh Nguyên? Là chỗ ——” Trần Dã thắc mắc.
“Tôi dẫn cậu đi.” Lục Tuần nói.
“Ừm.” Trần Dã sờ mũi.
Lục Tuần cúi đầu đọc sách.
Trần Dã nhìn sườn mặt hắn, nhìn một hồi mới lấy điện thoại trong túi ra, bấm bấm linh tinh.
Lục Tuần là một người rất kỳ lạ, rõ ràng trông chẳng dễ gần chút nào, vậy mà lại không hề lạnh lùng như vẻ bề ngoài.
Tuy trong lòng Lục Tuần nghĩ gì chẳng ai biết, nhưng ít ra ngoài mặt vẫn khách sáo lễ độ, thảo nào đám con gái trong lớp cứ tíu tít vây quanh hắn, hắn xem như là một người rất hòa đồng.
Trần Dã không biết cớ sao mình lại cho ra được kết luận này, ngay cả khi bị Lục Tuần đè ra đánh mỗi tối.
Có lẽ là vì Lục Tuần đã cứu bà cậu.
Là lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-tuan/379883/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.