*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Bố tổ sư.” Trần Dã lau mồ hôi, mở chai nước tăng lực ra uống ừng ực, “Tên ngu kia nhất định sẽ khiếu nại tôi.”
“Bị khiếu nại thì cậu sẽ thế nào?” Lục Tuần nhíu mày.
“Sẽ bị trừ tiền.” Trần Dã ngồi tựa vào lôi đài, xoa mồ hôi rịn trên mi mắt, sắc mặt nhăn nhó, “Tháng này coi như toi công rồi.”
Lục Tuần liếc cậu, hắng giọng hỏi: “Chỗ này có camera không?”
“Tất nhiên là có chứ.” Trần Dã ngẩng đầu thắc mắc, “Cậu hỏi cái này làm gì?”
“Cậu…..” Nhìn gương mặt Trần Dã, Lục Tuần bỗng dưng không nói nên lời.
Trần Dã vừa mới đánh xong một trận, chiếc áo mặc trên người thấm ướt, chóp mũi còn rịn mồ hôi, đôi mắt đen láy, lông mi ươn ướt, ngẩng đầu nhìn hắn như thế.
Lục Tuần dời mắt đi.
“Nói đi.” Trần Dã trừng hắn.
“Cậu có thể nói là hắn ta quấy rối cậu.” Lục Tuần bảo.
“Cái gì?” Trần Dã ngẩn người.
“Nói với hắn ta, nếu hắn dám khiếu nại cậu thì cậu sẽ tố cáo hắn quấy rối mình.” Lục Tuần nói.
“Tôi là con trai thì hắn quấy rối gì được chứ?” Trần Dã nhíu mày hoang mang.
Lục Tuần thở dài: “Cậu ——”
“Ý cậu là ——” Trần Dã cau mày ngắt lời hắn, kinh ngạc thốt lên, “Hắn là gay?”
“Cậu nói to hơn chút đi.” Lục Tuần ngồi xuống bên cạnh cậu, cũng uống một hớp nước.
“Nhưng trông Lưu Dương đâu có ẻo lả đâu, tại sao lại……” Trần Dã cúi đầu lẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-tuan/379880/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.