Trần Dã mang bông hồng kia về nhà, đặt ở trên bàn, nghĩ một hồi rồi lại tự đi lấy một cốc nước cắm bông hoa vào.
Bà tới đưa nước trái cây cho cậu, thấy bông hồng cắm trong cốc nước, bà dòm đi dòm lại mấy bận rồi cuối cùng nhịn không nổi phải ra ngoài lấy một chiếc lọ thủy tinh nhỏ, chuyển hoa sang bàn cậu.
Bông hoa sống được bốn ngày, Trần Dã vẫn còn tiếc hùi hụi, cậu nhìn cánh hoa rụng xuống, quyết định nhặt nhạnh lại để pha trà cho bà, dù sao bình thường bà cũng thích ngâm này ngâm kia trong nước trà nóng.
Bà nhận ly nước cậu đưa tới, vừa nhấp thử một hớp đã lập tức phun ra, quăng ly đi rồi nhào tới đánh cậu.
Trần Dã giơ dấu tát hằn trên cánh tay ra, sụ mặt chạy tới bệnh viện kể lể cho Lục Tuần.
Lục Tuần nghe xong thì phì cười, “Đó là hoa hồng cảnh để ngắm thôi, uống vào chắc hơi đắng.”
“Má nó chứ, ngửi thơm lắm mà.” Trần Dã bất đắc sĩ nhìn cánh tay sưng đỏ, “Sức bà đủ đập chết cả con trâu luôn đấy.”
Gần đây Trần Dã luôn kể cho hắn rất nhiều chuyện xảy ra xung quanh mình, tính cách cậu vốn không phải kiểu nói nhiều, chỉ là muốn cho hắn nghe thêm những chuyện khác, pha trò cho hắn vui vẻ.
Lục Tuần xoa xoa cánh tay cậu, bảo, “Để tôi thổi cho cậu nhé?”
“Cậu dỗ con nít đấy à?” Trần Dã tặc lưỡi, cầm cặp lên lấy ra mấy tờ đề cương, “Đúng rồi, hôm nay phát bốn đề bài, mai phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-tuan/3386372/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.