Thi tháng kết thúc, mặc dù kết quả chỉ thường thường đúng như dự đoán, nhưng Trần Dã thực sự không muốn suy nghĩ nhiều. Nếu lần thi nào cậu cũng đau đáu suy nghĩ thì còn mệt hơn cả thi nữa.
Cho nên vừa được thả lỏng là cậu ngủ một mạch đến giữa trưa hôm sau luôn, bà nội không gọi cậu dậy mà là Lục Tuần gọi điện đến đánh thức cậu.
“Đừng ngủ muộn quá, đợi lát nữa sẽ khó chịu đấy.” Lục Tuần nói.
Trần Dã rên hừ hừ, tỏ vẻ mình đã tỉnh rồi.
Cúp máy xong, cậu nhắm mắt đợi một hồi, còn đếm giây, cố ép mình rời khỏi chiếc giường thoải mái.
“Bà ơi!” Trần Dã đẩy cửa phòng gọi to.
“Ơi! Sao đấy!” Nghe tiếng cậu kêu, bà vội buông con dao đang thái củ cải ra.
“Hôm nay ăn gì thế bà?” Trần Dã mò vào bếp.
“Gì mà la oai oái thế hả?” Bà vỗ vỗ cánh tay để trần của cậu, “Mặc áo vào ngay kẻo bị cảm bây giờ.”
“Dạ.” Trần Dã tiện tay cầm một miếng củ cải thái dở cho vào miệng nhai.
“Ngon không?” Bà nhìn cậu.
“Giòn lắm ạ.” Trần Dã đáp.
Bà nội xoa mặt cậu, “Được rồi, đi rửa mặt đi, hôm nay ăn thịt kho củ cải nhé.”
Trần Dã vừa nhai củ cải vừa quan sát sắc mặt bà, nhíu mày hỏi, “Bà lại thức khuya xem ti vi đúng không?”
“Nói linh tinh gì đó?” Bà bối rối quay mặt đi, giơ tay đẩy lưng cậu thúc giục, “Bà đang nấu ăn, con mau đi rửa mặt đi.”
“Bà thật là, còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-tuan/3356784/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.