"Bởi vì cô ấy không biết còn anh thì biết đấy."
...
Trước khi nhìn thấy phòng tranh này, Yến Nguy đã nhìn thấy trên hành lang dài liên tục có vô số bức chân dung của những người phụ nữ.
Nhưng bây giờ, những bức tranh chưa hoàn thành được xếp chồng lên nhau hoàn toàn bao phủ sàn nhà và tường, cũng trông giống như nhiều bức chân dung treo trên hành lang dài.
Nhưng tất cả "bọn họ" đều không có mắt.
Ngoài cửa sổ sắc trời dần ảm đạm, ánh sáng mông lung càng làm tăng thêm một tầng cảm giác tối tăm không rõ cho căn phòng tranh không có ánh sáng dư thừa. Một đôi mắt trống rỗng hướng về phía trước, hoặc nghiêng nhìn một nơi nào đó, khóe miệng những người phụ nữ nhếch lên, nụ cười tựa như ngọt ngào, lại tựa như trào phúng.
Sắc mặt Cao Minh trắng bệch: "Nơi này thật kỳ quái, tôi thật sự nhìn không ra chuyện gì đang xảy ra. Hai người nhìn xem, đúng lúc cùng nhau thảo luận một chút."
Yến Minh Quang nhìn thoáng qua Yến Nguy.
Giống như Yến Nguy phỏng đoán ra chỉ số thân thể của Yến Minh Quang cao hơn cậu một đoạn, người này dường như cũng phát hiện lực cảm giác của Yến Nguy không giống người thường.
Tuy rằng hắn không nói gì nhưng Yến Nguy lại hiểu được, Yến Minh Quang đang hỏi cậu cảm giác nguy hiểm.
Người này là người duy nhất trong đám người chơi nhìn thấu cậu ngay từ đầu, Yến Nguy cũng không tốn nhiều công sức giả ngu, lắc đầu thấp giọng nói: "Tôi không biết. Phòng tranh này cho tôi cảm giác rất khác nhau, trông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-tu-mot-phan-hai/1141164/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.