Long Hắc Thiên dừng lại, trong lòng vi diệu vô cùng, có thứ này hắn có thể giúp người ta có thọ nguyên vô tận.
Nhưng hắn không dại gì mà truyền lung tung hay là truyền quá lố.
Hoài bích có tội!!
Vì vậy hắn cần phải sử dụng thứ này cẩn thận thì hơn.
Long Hắc Thiên trong lòng chợt hiện ra một suy nghĩ, hai mắt của hắn tỏa sáng.
Hắn cuối cùng cũng tìm được con đường mình, sự thật thì hắn có thể dựa vào con đường của Hắc Diễm Kiếm Đế nhưng đó lại không phải thứ thuộc về hắn.
Hắn muốn có một con đường đại đạo riêng, thứ mà thực sự thuộc về hắn, con đường dành cho hắn.
Hiện giờ thì hắn đã tìm được, đó chính là đồng quy vu tận.
Hắn có hai điểm mạnh đó là không có cảm giác đau, cũng không có chết.
Tại sao hắn không đi con đường mà người khác không dám đi, tu luyện những công pháp mà người khác không dám tu luyện.
Có thể người khác sợ nguy hiểm, sợ thống khổ của công pháp.
Nhưng hắn sợ điều này sao, hắn không có cảm giác đau, thì làm sao sợ thống khổ.
Hắn cũng không sợ chết thì làm sao sợ nguy hiểm.
Theo như hắn biết được, con đường này dành cho những người điên, vì không ai nguyện ý tu luyện những thứ công pháp đó.
Mặc dù những thứ đó rất mạnh mẽ, nhưng phải trả giá bằng sinh mệnh chứ không phải chơi.
Sinh mệnh là thứ quý giá nhất, ai nguyện ý từ bỏ nó chứ.
Người khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-tu-dai-de/1959864/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.