*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Món thứ hai là Gà om xé phay.
Đầu bếp mang cho mỗi người một cái chén nhỏ để họ nếm thử. Đây cũng là món ăn tương đối phổ biến nhưng không dễ làm.
Đậu phụ khô được xắt thành từng phần có độ dài bằng nhau, gà cũng xé thành từng miếng có độ dài tương đương, súp gà vàng tươi, trên cùng có thêm thịt xông khói Kim Hoa và tôm nõn.
Mộ Tụng Chi cúi đầu nếm thử, món ăn này không có chút dầu mỡ nào, hương vị phong phú, đậm đà, khác biệt với món Gà om xé phay của Giang Nam.
Sợi gà mềm dẻo, dùng nước chần qua đậu 2 lần cho hết nhớt và đắng rồi trộn với thịt gà xé nhỏ.
Trong gà có đậu, trong đậu có gà.
Súp gà có phong vị nhất, vừa đủ thơm lại không mặn chút nào.
Mộ Tụng Chi cau mày suy nghĩ, không biết làm thế nào mà món súp lại có hương vị phong phú và đậm đà như vậy.
Thậm chí sau khi ăn thử, Giang Cửu Ninh còn húp cạn cả nước hầm, lấy lại vẻ mặt vốn có của mình, kéo Mộ Tụng Chi nói: "Đi thôi."
Mộ Tụng Chi cười hỏi: "Không tiếp tục nếm các món khác?"
Giang Cửu Ninh biết anh đang cười sự thận trọng quá mức của hắn nên sờ mũi nói: "Với tài nghệ này đã qua cửa của tớ rồi, đoán rằng ông nội tớ cũng không biết đã đổi đầu bếp mới đâu."
Hai người ra khỏi phòng trà, đi tới sảnh phụ, phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-tran-ngoc-thuc/231669/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.