Bầu trời vào đêm, Phong Ngâm liền dựa theo chỉ dẫn của Sở Tương Tích mà tìm đường lặn ra khỏi liên trì, thay y phục dạ hành phi thân vụt ra ngoài.
Nam Cung Kiệt bố trí nhân thủ tại Bạch Ngọc trấn tuy nhiều nhưng chủ yếu lục soát tìm người là sở trường, còn công phu chỉ là mô phỏng theo (ý là chỉ ở mức bình thường),Phong Ngâm khinh công luôn luôn tuyệt chiêu, ra khỏi Bạch Ngọc trấn chỉ trong vòng nửa canh giờ.
Bạch Ngọc trấn chỉ là một trấn nhỏ hẻo lánh, cùng Huyền Minh giáo ở Trung Nguyên cách một khoảng cách rất xa, thể lực của Phong Ngâm còn chưa khôi phục tốt, không thể không vừa đi vừa nghỉ, đến Huyền Minh giáo đã là canh năm.
Tiến vào đại lao Huyền Minh giáo dễ như trở bàn tay, Phong Ngâm hiểu được là Nam Cung Kiệt cố ý muốn chính mình đi vào, y luôn luôn như thế chờ người khác tự chui đầu vào lưới.
-Phong, Phong Ngâm…._Nhạn Thiên Nhai ngốc lăng lăng nhìn Phong Ngâm một thân hắc y đứng trước mặt, yết hầu khô khốc khàn khàn mà hô lên tên hắn.
Phong Ngâm vọt đến trước mặt Nhạn Thiên Nhai, trấn tĩnh nói_:” Há miệng! Đem viên thuốc nuốt xuống!”_Phong Ngâm từ trong vạt áo lấy ra viên bảo mệnh hoàn duy nhất mà Sở Tương Tích cho hắn, rồi cầm lấy hàm dưới của Nhạn Thiên Nhai, đẩy nhanh viên thuốc vào miệng trôi xuống yết hầu của Nhạn Thiên Nhai.
Bảo hoàn mệnh là do Sở Tương Tích lo lắng nếu như Phong Ngâm sự tình bại lộ, ở thời điểm cuối cùng có thể bảo về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-to-ly-thuong/2404329/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.