Cuối cùng cũng thấy rõ người trước mắt, Nam Cung Kiệt môi mỏng không tiếng động mà mở ra, hai tròng mắt trợn to tràn đầy vẻ kinh hoàng.
-Kiệt……!_Phong Ngâm nhận thấy trong lòng Nam Cung Kiệt bất an, liền cầm thật chặt tay y, mềm nhẹ gọi tên y.
Ngươi tại sao còn tới?……… Ngươi tại sao còn tới?………… Ngươi tại sao còn tới?………..
Nam Cung Kiệt hô hấp trở nên dồn dập, một bên dùng sức đẩy ta Phong Ngâm ra_: “Ngươi…..Ngươi là ai?……Ta, ta không biết ngươi.!_Nam Cung Kiệt hung hăng cắn chặt môi, liều mạng mà đẩy cánh tay, nhưng vì thân thể yếu nên vô lực giãy giụa.
-Kiệt!_Phong Ngâm đau lòng kéo y lại gần cạnh mình, lại càng bị mãnh liệt phản kháng.
-Buông!…Buông!_Nam Cung Kiệt vẫn cuối thấp đầu, mái tóc bạc thật dài che đi thần sắc khuôn mặt tiều tụy_: “Ta không biết ngươi….Ta không phải Kiệt……Ta không phải!”_Nam Cung Kiệt chôn đầu vào bả vai, thanh âm khàn khàn mà run rẩy, hoàn toàn không giống bộ dạng trầm tĩnh mà có khí phách như trước đây.
Nam Cung Kiệt hiện tại, đã không còn là Huyền Minh giáo Thiếu chủ làm người khác nghe tên sợ mất mật, mà là một người đầu bạc dung nhan tiều tụy đến gần chết.
Phong Ngâm dùng sức kéo mạnh Nam Cung Kiệt vào lòng mình, Nam Cung Kiệt lảo đảo một cái đánh móc sau gáy, đầu tựa vào lồng ngực của hắn.
-Kiệt! Ta là Phong Ngâm…….
-Ngươi đi! Ta không biết ngươi…..Ngươi cút! Ngươi cút đi!Ưm…._Nam Cung Kiệt đột nhiên lấy tay che miệng, chỉ thấy máu theo khe hở của tay chảy ra, nhiễm đỏ cả vạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-to-ly-thuong/2404321/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.