Nam Cung Kiệt ôm lấy Phong Ngâm vội vàng chạy về Huyền Minh giáo.
Dọc đường đi, Phong Ngâm sắc mặt tái nhợt làm cho Nam Cung Kiệt cảm nhận được cái gì gọi là khẩn trương. Từ đáy lòng phát ra một loại rét lạnh, rồi mới sợ hãi lan dần đến tứ chi.
-Thiếu…..Thiếu chủ…._Thấy Nam Cung Kiệt không hề tức giận ôm lấy Phong Ngâm vọt vào Huyền Minh giáo, Nhan Ca khó có thể tin đứng ngốc tại chỗ, chuyện thật đến mức không thể tự hỏi bản thân.
Nam Cung Kiệt liếc xéo Nhan Ca đang trợn mắt há hốc mồm một cái, vừa chạy vào trong phòng vừa ra lệnh_: “ Cho gọi Lục Do Tĩnh đến Phù Nguyệt Các, nhanh!”.
Nhan Ca không kịp ngẫm nghĩ nữa, vội theo lệnh ban xuống đi gọi Lục Do Tĩnh, theo vào Phù Nguyệt Các.
Nam Cung Kiệt vì Lục Do Tĩnh không nóng không lạnh (không có biểu hiện gì cụ thể) mà tâm phiền ý loạn, tức giận nói_: “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”.
Lục Do Tĩnh vuốt vuốt râu, chậm rãi nói_: “ Khí huyết suy yếu cần điều trị thích hợp, tin tưởng rất nhanh có thể khỏi. Chính là….”_Lục Do Tĩnh than nhẹ một tiếng_: “Chính là tâm mạch của Phong Ngâm hộ pháp đã không thể chịu nổi thương tích nhiều lần, lại không được làm việc vất vả, nếu không hậu quả khó lường”.
Nam Cung Kiệt lẳng lặng nghe Lục Do Tĩnh nói, nhìn Phong Ngâm nằm trên giường, bộ ngực phập phồng hô hấp mỏng manh đến nỗi không nhận ra, trong lòng luôn có chút ẩn ẩn đau không rõ.
Lục Do Tĩnh trầm ngâm một lúc, giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-to-ly-thuong/2404310/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.