Nửa tháng sau.
-“Sở huynh!”_Phong Ngâm khoanh tay lại, bình tĩnh nhìn Sở Tương Tích_: “Là tốt hay xáu, huynh đều nói thẳng ra đi.”
Sở Tương Tích chậm rãi thu dọn dược tráp, nhíu mi không nói.
Phong Ngâm cười khổ_: “Nếu vì muốn bảo hộ tính mạng mà đem đứa nhỏ bỏ đi, ta trăm triệu lần không làm được”.
-“Ta biết.”_Sở Tương Tích thở dài một tiếng_: “Chính là ngươi vẫn cứ như vậy giấu Nam Cung Kiệt, đối với y không phải là quá tàn nhẫn sao?”.
-“Nếu hiện tại liền nói cho y biết, rằng ta có thể sẽ không chịu đựng được đến lúc đứa nhỏ ra đời, có phải hay không cũng rất tàn nhẫn?”_Phong Ngâm bất đắc dĩ nói_: “Ly biệt luôn làm cho người ta đau lòng, trì hoãn một ngày biết được sự thật, lại thêm một ngày vui vẻ. Ta muốn nhìn thấy bộ dáng vui vẻ của y nhiều thêm một chút, có gì là không thể”.
-“Ngươi có nghĩ đến hay không, người hiện tại giấu y, nếu có một ngày ngươi đột nhiên…..”_Sở Tương Tích cũng không nói tiếp nữa, lắc đầu _: “Y làm sao có thể tiếp nhận được…..”
Sở Tương Tích cúi đầu không nói.
Nụ cười trên khóe miệng Phong Ngâm chậm rãi ngưng lại, biến thành hình dạng chua xót khó chịu.
-“Phong!”_Nam Cung Kiệt đột nhiên xông vào, hưng phấn mà đến thẳng bên cạnh Phong Ngâm, nói_: “ Hôm nay ta đi dạo một vòng ở chợ, mua thật nhiều đồ chơi cho đứa nhỏ”.
Phong Ngâm hé miệng cười nói_: “Đứa nhỏ hiện tại mới hơn một tháng…..”_Nam Cung Kiệt sau khi thành thân, tính tình càng sống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-to-ly-thuong/2404245/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.