Tảng sáng Mặc Phi mới trở lại phủ Mặc Quân, Cô Hạc vừa nhìn thấy dáng vẻ của nàng đã nổi lên sự nghi hoặc, chẳng những cả đêm không về, đã thế lại còn thay đổi một bộ y phục khác, quan trọng hơn là trên cổ vẫn còn dấu hôn lờ mờ.
Cuối cùng nam nhân kia đã ra tay rồi sao?
Trong lòng Cô Hạc dấy lên một loại cảm xúc chua xót, suốt dọc đường đi cứ dùng ánh mắt u oán nhìn Mặc Phi mấy lần.
Mặc Phi bị hắn nhìn chằm chằm không được tự nhiên, chỉ đành bước nhanh trở lại phòng, ngăn hắn ở ngoài cửa.
Cả người mềm nhũn ngã trên giường, hồi tưởng lại sự điên cuồng đêm qua, không khỏi đỏ mặt, tim đập thình thịch. Vu Việt là một nam nhân có dục vọng chiếm giữ mãnh liệt, muốn hắn tuân thủ lễ giáo, thanh tâm quả dục là không có khả năng. Bây giờ hắn đã biết được thân phận nữ tử của nàng, vậy mà vẫn có thể tuân thủ lời hứa, như thế đã đủ để chứng minh hắn coi trọng nàng.
Mà nàng có yêu hắn hay không? Vấn đề này quả là khó trả lời, ít nhất là không ghét, muốn yêu, có vẻ như còn chưa đạt đến mức độ kia. Nếu như nàng nhất định không thể sống độc thân ở thế giới này, như vậy người có thể khiến cho nàng cam tâm tình nguyện nương tựa, có lẽ cũng chỉ có một mình Vu Việt. Vu Việt còn là chỗ dựa lớn nhất để nàng thực hiện hoài bão to lớn, có ơn tri ngộ với nàng, lại có tình nghĩa cứu giúp, về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-tieu-phu-do/2379553/quyen-3-chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.