“Hãn chủ.” Đại hán râu quai nói quỳ một gối xuống nói, “Lôi Đan bái kiến Hãn chủ.” 
Trong lều, một nam nhân khoác áo da chồn khoanh chân ngồi trên nệm lông, vừa lau chùi đại đao trong tay vừa hỏi: “Nghe nói mấy ngày nay đã xảy ra không ít chuyện?” 
Đại hán râu quai nón Lôi Đan gật đầu: “Đúng vậy.” 
“Đứng lên đi, nói cho bản Hãn một chút coi.” 
“Hãn chủ rời khỏi doanh địa không lâu thì có mấy tên tiểu tặc lẻn vào ruộng muối trộm muối…” Lôi Đan chầm chậm kể lần lượt những chuyện đã xảy ra mấy ngày nay, cuối cùng còn nói thêm, “Sau đó thuộc hạ cho bọn chúng hai lựa chọn, hoặc là giao ra mười người tới nhận tội, hoặc là vượt qua con đường lửa.” 
“Bọn họ lựa chọn con đường lửa?” 
“Đúng vậy, hơn nữa… lại còn thuận lợi vượt qua nữa.” 
Hãn chủ có hứng thú nói: “Không ngờ lại có người có thể vượt qua con đường lửa? Người đó là ai?” 
“Chính là Hành giả Phật đồ trong lời đồn.” 
Hãn chủ lau một nhát đao, nhíu mày: “Hành giả Phật đồ? ‘Hắn’ mà cũng đến nơi này sao?” 
Lôi Đan tò mò hỏi: “Hãn chủ biết ‘Hắn’?” 
Hãn chủ không trả lời, hỏi ngược lại: “‘Hắn’ có diện mạo như thế nào?” 
“Dung mạo thanh tú, tóc ngắn mắt phượng, khí độ không tầm thường.” 
“Xem ra không sai.” Hãn chủ đặt đại đao trên bàn, lẩm bẩm nói, “Đúng là ‘Hắn’.” 
“‘Hắn’ là ai vậy?” 
“Thủ hạ của Vu Việt, một trong sáu thượng khanh, Mặc Quân Phù Đồ.” 
Lôi Đan cả kinh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-tieu-phu-do/2379534/quyen-3-chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.