Ngày hôm sau, Tê Túc vừa tỉnh dậy từ trong hôn mê đã nghe được một trận âm thanh kêu gọi, mở mắt ra, chỉ thấy thị nữ đang quỳ gối bên giường hắn vội vàng nói: “Chủ nhân, Phù Đồ công tử bị Vương triệu tiến cung rồi.” 
“Cái gì?’ Tê Túc giật mình ngồi dậy, nói, “Chuyện khi nào?” 
“Từ hai khắc* trước ạ.” 
* 1 khắc = 15 phút. 
“Sao lúc ấy không cho ta biết?” Tê Túc cả giận nói, sau đó nhìn ra ngoài cửa sổ, trời đã sáng rõ, lại hỏi: “Hiện tại là giờ nào?” 
“Đã là giờ Tỵ* ạ.” 
* Giờ Tỵ: 9h-11h. 
Hắn ngủ lâu như vậy sao? Tê Túc vội vàng rời giường, thị nữ hầu hạ hắn rửa mặt chải đầu, hắn hạ lệnh với thủ vệ, nói: “Lập tức chuẩn bị xe, ta muốn tiến cung.” 
Đêm qua, bởi vì tác dụng của dược, hắn bị dày vò đến tận đêm khuya mới đi vào giấc ngủ, không nghĩ rằng Khánh Vương lại triệu Phù Đồ vào lúc này. 
Chỉ mong Phù Đồ không có việc gì! 
Mặc Phi đi theo cung nữ chậm rãi hướng tới nội điện, nàng không ngờ Khánh Vương sẽ triệu kiến nàng, ngay cả thời gian chuẩn bị cũng không có. 
Khánh Vương được người bên ngoài khen chê không đồng nhất, nhưng chuyện phong lưu, xa hoa lãng phí cũng không thể nghi ngờ, không biết lần gặp này là phúc hay là họa. 
Cung nữ đưa Mặc Phi đến một tiểu điện lộng lẫy xa hoa, nơi này cột đỏ thiếp vàng, trên cột được trạm trổ vàng ròng, trên tường khắc hoa văn nổi, đèn lồng tinh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-tieu-phu-do/2379495/quyen-2-chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.