Ngọn lửa bốc cháy hừng hực, trong tiếng lốp bốp phảng phất như có tiếng người chết đang ai oán khóc than, ánh tà dương đỏ như máu chiếu rọi, làm cho người ta có cảm giác vô cùng đè nén.
Mặc Phi lẳng lặng đứng ở một bên, trong mắt dường như cũng có một ngọn lửa đang thiêu đốt, nàng đưa tay sờ Ngọc Phù trên cổ, cảm giác huyệt thái dương âm ỉ đau.
Là oán khí* của những người chết này vẫn còn lưu lại trên nhân gian, không thể ngủ yên sao?
* Oán khí: Oán hận, căm hận.
Mặc Phi không tin vào thần thánh, nhưng lại tin tưởng con người có linh hồn, một người khi còn sống, nếu như mang theo chấp niệm* khó có thể tiêu tan thì sau khi chết, chấp niệm sẽ chuyển thành một loại sức mạnh đặc thù, vẫn lưu lạc trên nhân gian. Có lẽ người sống không nhìn thấy, nhưng lại có thể cảm nhận được. Đặc biệt là sau khi nàng tiếp xúc với khảo cổ, lại càng tin vào điều này hơn.
* Chấp niệm: đặc biệt cố chấp đối với một người, một sự vật hoặc một sự việc nào đó, nếu chấp niệm kéo dài trong một thời gian quá dài sẽ trở thành oán niệm.
Còn nhớ vào mấy năm trước, có hai đội khảo cổ ngẫu nhiên khai quật được hai con búp bê gốm sứ riêng biệt ở hai lăng mộ hoàn toàn khác nhau, khi khai quật vẫn còn hoàn hảo, màu sắc như mới. Trải qua việc xác định một cách tương đối về triều đại và công nghệ chế tác, phương thức vẽ màu, kích cỡ, v.v…, các chuyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-tieu-phu-do/2379413/quyen-1-chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.