Lại nghỉ ngơi khoảng mười phút, phỏng chừng Đỗ Nhược Hàn đã đi xa, Tô Vũ mới dọn dẹp một chút, chuẩn bị rời bệnh viện, trước tiên tìm một tiệm cơm đem dạ dày yếu đuối trấn an một chút, không ngờ mới đi đến cửa chính bệnh viện, liền nhìn thấy vô số ánh đèn flash, chớp lóe chớp lóe làm người ta hoa cả mắt.
Lúc này sắc trời đã muốn tối đen, cho nên ánh đèn flash chớp lóe liên tục rất dễ nhìn thấy, đương nhiên, người bị ánh đèn sáng lòe lòe chiếu thẳng vào là Đỗ Nhược Hàn vốn đã tỏa sáng bây giờ càng thêm dễ thấy. Một đoàn phóng viên đứng kín ở cửa lớn bệnh viện, vào thời điểm Tô Vũ theo cửa hông bên cạnh đi ra ngoài, mơ hồ nghe được tên An Tiểu Tụng, y nghĩ nghĩ, rốt cục hiểu được vì cái gì ở bệnh viện đụng phải Đỗ Nhược Hàn.
Nam nhân này hoa tâm thì hoa tâm, cuối cùng vẫn còn có lương tâm, biết đến bệnh viện thăm hỏi người đã vì hắn mà tự sát.
Xung quanh bệnh viện có không ít tiệm cơm nhỏ, Tô Vũ chọn quán nhìn qua khá sạch sẽ, gọi một chén cháo Bát Bảo, bác sĩ nói mấy ngày này tốt nhất ăn thức ăn lỏng, y dĩ nhiên là rất nghe lời bác sĩ, không có gì so với thân thể chính mình quan trọng hơn.
Thời điểm y ăn xong chậm rãi đi ra, một chiếc xe thể thao màu đỏ đậu ở trước mặt y, nam nhân bẩm sinh mang một đôi mắt phượng xinh đẹp nhô đầu ra khỏi cửa xe, cười khanh khách nói: “Anh còn ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-thuyet-ai-dich-nam-nhan/3186511/quyen-1-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.