Y là người Trung Nguyên. 
Trong toàn bộ phủ tướng quân, chỉ có duy nhất một dị tộc. 
Khi tỉnh dậy, y liền ở ngay tại gian phòng này, não trống rỗng, cái gì cũng không nhớ nổi. 
Y mắc thần hồn chứng, không biết mình là ai, cũng không biết tại sao mình lại ở chỗ này. 
[thần hồn chứng: rối loạn tâm thần] 
Tiểu nha đầu canh giữ ở cửa nói rằng nơi này là thảo nguyên Ô Hách, cùng trung thổ Trường An cách hai ngọn núi và một con sông, lại tỉ mỉ nói với y rằng núi kia rất cao, sông kia hiểm trở, lời trong lời ngoài ý tứ đều là nơi này có hai núi, một sông có thể sánh với thiên sơn vạn thủy. 
Đến giữa trưa, có một hồng y mỹ nữ chạy tới nháo một hồi, cầm roi ngựa quất lên cánh tay y vẽ ra một vết máu, hung hăng mắng: "Nô lệ Trung Nguyên hèn mọn, sớm muộn gì có một ngày ta cũng đem ngươi ngũ mã phanh thây, ném tới thảo nguyên Ô Hách cho bầy sói ăn." 
Y rũ mắt, núp sau tấm bình phong chờ thị vệ đem nàng kéo đi. 
Chờ khi âm thanh bên ngoài đã xa, y khẽ cử động vai trái, cơn đau dữ dội, mím môi đứng yên một lát. Y đi đến trước bàn rút ra một tờ giấy Tuyên Thành, liếm liếm sợi lông sói trên đầu bút lông, ở trên tờ giấy ghi hàng chữ. 
Trước hôm nay, cứ ba ngày lại có người đến quậy phá, có người mắng y là mật thám, có người mắng y là kẻ gây họa đủ loại, cái gì cũng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-thanh-cam-chau/2641826/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.