Editor: dohuyenrua
Beta: Nana Trang
Khương Cừu Thiên vẫn luôn hoang phí, ở ngoài cũng chú trọng chất lượng sinh hoạt, trong doanh trướngcó không ít vật phẩm quý giá để hắn thưởng thức, một trận lửa của Nhạn Liễu thiêu hủy những tài sản này của Khương Cừu Thiên, vài người chết cháy có lẽ thuộc về Nhạn quốc. Nhưng không thể nói Nhạn Liễu tổn nhân bất lợi kỷ (*),chí ít nàng thành công trốn khỏi địch, trước khi trời sáng chạy đến trấn gần nhất.
(* tổn nhân bất lợi kỷ: mất người nhưng không hại mình)
"Bán bánh bao đây, bánh bao bánh bao!"
"Vằn thắn, vằn thắn vằn thắn!"
"Mì Dương Xuân mì Dương Xuân!"
"Thịt bò thịt bò..."
Nhạn Liễu nuốt nuốt nước miếng, bụng kêu ùng ục, nhưng trong túi không tiền, bánh bao rẻ nhất cũng không mua được.
"Đi đi đi! Ăn mày thối tha đi đi, đừng ảnh hưởng đến việc buôn bán của ta!" Chủ quầy bánh bao đập tới, bộ dạng nghiến răng nghiến lợi giống như ai thiếu bạc hắn mà không trả vậy.
Nhạn Liễu bẩn thỉu, không trách người khác xem nàng ta như ăn mày, bánh bao nện vào trán nàng ta, dọc theo sống mũi rơi xuống đất, Nhạn Liễu đã mông muội, đây khác cuộc sống tốt đẹp trong tưởng tượng của nàng ta, vừa mệt vừa đói, sao tất cả mọi người lại ức hiếp nàng ta? Nàng là công chúa thân phận cao quý! Trong lòng Nhạn Liễu khó nhịn uất ức, đặt mông ngồi trên đất oa oa khóc lớn.
Thời tiết rất nóng, vết thương ở dưới tóc vừa dày vừa nặng không dễ khép lại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-tay-nguoi-trom-boi/2134809/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.