Vương gia làm hỉ sự, sau một ngày khi Thư Hoàn và Lưu Chỉ Hàn nhàm chán không biết làm gì.
Cũng là do Vương Lai Dân chọn ngày không tốt, hôm đó trời giăng đầy mây đen, tiếng sấm ầm ầm, gió lớn mưa đổ!
Người khiêng kiệu hoa bảy nghiêng tám ngã đi trên đường, cỗ kiệu lung la lung lay, kèn đồng không thổi ra nổi tiếng.
Giản Nguyệt Doanh ngồi ở trong kiệu hoa cũng kinh hoảng, màn kiệu đột nhiên bị thổi xốc lên, khăn voan của nàng suýt chút nữa bị thổi bay, đáng giận chính là phấn trên mặt đều bị gió thổi tróc. Giản Nguyệt Doanh cực kỳ lo lắng, móc khăn ở trong ngực ra lau mặt.
Trên mặt nàng nhất định là trắng xanh hồng trộn lại với nhau rồi, xấu xí chết đi được!
Thư Hoàn vốn quyết định trở về U thành cùng Lưu Chỉ Hàn ra mắt nhị lão Lưu gia, gặp phải thời tiết thế này chỉ có thể nghỉ ở lại khách điếm ăn ăn uống uống, kiểu cuộc sống ăn xong rồi ngủ ngủ xong rồi ăn này chẳng có ý nghĩa gì, cũng may Diện thành này náo nhiệt, ví dụ như hôn sự của Vương gia.
Nghe mọi người dưới lầu nói chuyện linh tinh, nói là có người chọn tính ngày hôm nay cho Vương phu nhân thành thân sẽ gặp được mưa to, không tốt chút nào, bảo bà đổi ngày, nhưng Vương phu nhân buồn bực Lý Nhược Mai ở lì trong nhà đuổi mãi không đi, sống chết cũng muốn để cho Giản Nguyệt Doanh gả vào Vương gia trong thời gian ngắn nhất, để có thể đuổi Lý Nhược Mai chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-tay-nguoi-trom-boi/2134799/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.