Diện thành.
Màn trời chiếu đất, vó ngựa không ngừng gấp rút lên đường, sau ba ngày rời khỏi thị trấn Trương gia, rốt cục Thư Hoàn cũng tìm đến Diện thành.
Sắp đến hoàng hôn, thời tiết vẫn nóng như lồng hấp, Thư Hoàn lau lau mồ hôi ở thái dương, mạng che mặt dính ở trên mặt có chút khó thở. Đến khách điếm tìm tiểu nhị muốn một gian phòng khách thượng đẳng, Thư Hoàn liền rửa mặt nghỉ ngơi.
Còn ám vệ Lục cũng vào thành thì đang ở đại sảnh dưới lầu, quỷ lôi thôi có gặp một lần trong đại lao thị trấn Trương gia quấn lấy hắn không tha.
“Có chuyện gì sao?”
“Đương nhiên là có!” Quỷ lôi thôi sớm đã thay quần áo sạch sẽ, hai má xinh đẹp tuyệt trần khiến người ta rất khó tưởng tượng vị này đã từng làm ăn xin ngồi chồm hổm ở trong đại lao.
“Nói.”
“Ngươi hùng hổ như vậy, chắc cũng không hà khắc với chủ tử của ngươi chứ?” Giản Nguyệt Doanh chớp chớp hàng mi thanh tú, cười như không cười.
“Mỗi người khác nhau.” Ám vệ Lục đứng dậy, “Tiền trà ta đã trả, nếu cô nương không có chuyện gì, vậy tại hạ đi trước một bước.”
“Đừng đi! Ta rất ghét ngươi!” Giản Nguyệt Doanh vội vàng ngăn người.
“Nếu cùng trông lại mà cùng thấy ghét*, vậy không hẹn gặp lại!” Ám vệ Lục cũng không mấy bất ngờ khi bị Giản Nguyệt Doanh ghét, trong đại lao thị trấn Trương gia, thái độ Giản Nguyệt Doanh tự cho là đúng, mặc dù cô nương gia không thể xoá bỏ sự khác biệt, ám vệ Lục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-tay-nguoi-trom-boi/2134780/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.