Lưu phủ.
Giọt nước đọng trên cành cây gió thổi qua liền tan đi, mặt đất có chút lầy lội.
Có gã sai vặt vội vàng gõ cửa báo cáo với Lưu lão gia, gã sai vặt nói các tỳ nữ ở Lý phủ ai cũng kín miệng, không dò hỏi được chuyện gì, Lý phu nhân dẫn Lý cô nương đi đến cửa hàng vải chọn vải vóc, Lý lão gia cũng đã ra cửa làm ăn vui chơi giải trí với người khác.
Lưu lão gia nghe xong gã sai vặt sáng sớm đến Lý phủ dò xét tình hình trở về hài lòng gật đầu, "Làm không tệ, đi xuống dưới lĩnh thưởng đi!"
"Tạ lão gia!" Gã sai vặt rạo rực lâng lâng rời khỏi phòng khách.
Lưu phu nhân không nhịn được nói lần nữa, "Mí mắt phải của thiếp nhảy không ngừng, chỉ mong Lý phủ đừng làm ra chuyện gì!"
"Haiz! Nàng đa tâm rồi, có thời gian thì đi chuẩn bị sính lễ cho tốt, chờ con trai hồi phủ tránh cho nó lo nghĩ theo!" Đều nói người gặp chuyện tốt tinh thần sảng khoái, con trai đã hơn hai mươi rốt cuộc cũng sắp thành thân. Lưu lão gia không nhịn được mà cười ha ha, mặt mày đỏ lên.
Ám vệ Lục ở sát vách bị cấm ăn cấm uống một ngày, lúc này đôi môi hơi khô nứt, thả bồ câu trong tay lặng yên không tiếng động đi theo sau Thư Hoàn.
Thư Hoàn trà trộn vào trong phố phường hơn hai năm, từ lâu đã nghe nói đến sòng bạc, nhưng cũng chỉ nghe nói nơi đó tốt xấu lẫn lộn không khí ngột ngạt, cho nên không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-tay-nguoi-trom-boi/2134749/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.