Dịch Phi Yên không thể nhìn thấy gì nữa, thế nhưng thính giác lại phi thường mẫn cảm, hắn nghe thấy tiếng nàng hét lên đau đớn sau khi vận khí.
“Vân Cẩm ngươi bị thương rồi sao?”
“Vân Cẩm ngươi nói chuyện a!”
“Vân Cẩm?”
Hắn chạm vào người nàng, đã thấy không còn hô hấp, trước ngực ướt sũng, lại có chút ướt dính, dường như là vết máu, hắn lần theo vết thương thì chạm vào một tiểu đao đâm ngay giữa bụng nàng.
Chung quy các ngươi vẫn phải rời khỏi ta.
Hắn cúi đầu hôn nhẹ lên môi nàng rồi đưa tay lần tìm để vuốt hai mắt cho nàng, Cẩm nhi đã mệt mỏi rồi, hãy nghỉ ngơi đi.
Thê lương xoay người, cảm thấy mỗi bước chân đều thêm nặng nề hơn, từ nơi này đi ra ngoài, sẽ không còn cái người gọi là Dịch Phi Yên nữa, như vậy ta còn có thể là ai?
Lúc Mộc Tuyết bị sát hại, hắn vốn dĩ có thể ngăn cản, thế nhưng khi đó bên cạnh hắn còn có một ngươi vô cùng trọng yếu, hắn biết, khi đó hắn chỉ cần ly khai nửa bước, An Minh Hiên nhất định sẽ phải chết. Trên đời này có một loại cổ độc, là do một nữ tử dày công nghiên cứu chế thành, dùng phương pháp giao hợp truyền cho nam tử. Loại cổ độc này có thể khiến cho người trúng nó thấu hiểu được nhân tâm, lại đặc biệt trở nên rất thông minh, thế nhưng nếu một ngày không được chủ thể cung cấp, thì kẻ đó sẽ nhanh chóng bị độc phát mà vong mạng.
Hắn sớm đã biết sẽ có một ngày như vậy, chỉ là không ngờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-tai-tuong-dau-dang-hong-hanh/1303595/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.