“Ngươi cười cái gì?” Thiếu niên kia giận dỗi hỏi.
”Muốn cười thì cười thôi, chẳng lẽ cũng không thể?”
“Ngươi không tin. Ngươi có đúng hay không nghĩ ta đang nói dối? Phụ thân ta chỉ là muốn huỷ bản bí tịch đó đi, để người trong thiên hạ không cần phát rồ lên vì bí kíp võ công đó nữa.” Thiếu niên vội vàng biện giải.
An Minh Hiên chỉ là cười nói: “Không phải ai cũng có tu vi như Thiên Hương đâu.”
Thiếu niên lạnh lùng nói: “Không được nói xấu phụ thân ta! Phụ thân ta là người chính trực, hắn không muốn dùng loại phương pháp này để đoạt lấy Diệu hoa thập tứ, vì vậy ta mới thay hắn tới đây. An Minh Hiên, mặc kệ ngươi có tin lời ta hay không, ngày hôm nay ngươi phải đi theo ta.”
An Minh Hiên lạnh nhạt nhìn hắn: “Nếu ta không đi?”
”Cho dù có phải dùng vũ lực, ta cũng phải mang ngươi đi.”
An Minh Hiên đột nhiên nở nụ cười: “Dương công tử hình như đã quên, Dịch Phi Yên nói ai có thể có được ta thì Diệu hoa thập tứ sẽ thuộc về người đó, thế nhưng phải là ta cam tâm tình nguyện.”
”Vậy ngươi cam tâm tình nguyện theo ta đi!”
An Minh Hiên chỉ cảm thấy buồn cười: “Ngươi quá ngây thơ, hay là vẫn đang làm bộ làm tịch? Dương công tử, võ công của ngươi không bằng ta, không cần phí công, mời trở về đi!”
Thiếu niên vẫn chưa từ bỏ ý định, rút bảo đao bên hông ra, phi thân về phía hắn. An Minh Hiên lắc mình một cái, đao của thiếu niên kia liền rơi vào khoảng không. Thiếu niên đó lại tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-tai-tuong-dau-dang-hong-hanh/1303577/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.