An Minh Hiên muốn trả thù hắn, hé miệng trên môi Dịch Phi Yên, hung hăng cắn một chút.
Dịch Phi Yên đau nhức, cũng cắn An Minh Hiên một ngụm.
An Minh Hiên không phục, lại cắn vào đôi môi mỏng của Dịch Phi Yên như là đáp trả.
Hai người đang hảo hảo thân thiết, bỗng nhiên biến thành cắn xé một hồi.
Bọn họ cắn qua cắn lại, cũng không có ai chịu nhượng bộ ai.
An Minh Hiên tức giận, cố sức đẩy Dịch Phi Yên ra, phẫn nộ nói:
“Ngươi là cẩu a! Sao lại cắn ta?”
Dịch Phi Yên cũng không giận, lẳng lặng nói:
”Là ai cắn ta trước?”
An Minh Hiên bĩu môi nói:
“Ngươi nói lời này, quả thực không tao nhã chút nào, không phải ngươi tự cắn mình sao?”
An Minh Hiên nói xong câu đó hận không thể tự vả vào miệng mình, lập tức bị Dịch Phi Yên ôm lên, tiến vào trong.
Dịch Phi Yên nhìn bộ dạng An Minh Hiên thì ha hả cười rộ lên. Khi Dịch Phi Yên cười, có một sự cao quý từ thân hắn thoát ra, chỉ cần thấy dáng tươi cười như vậy, ngươi sẽ thấy như được khai sáng, chỉ có thể đi theo hắn.
Dịch Phi Yên ngả hắn lên giường, với tay lấy một bình ngọc, nhấp một ngụm rượu rồi truyền sang cho hắn. An Minh Hiên nuốt xuống, hầu kết cũng theo đó mà trượt lên trượt xuống, hắn luyến tiếc liếm liếm môi mình để cảm nhận dư vị ngọt ngào còn lưu lại.
An Minh Hiên giống như bị ma nhập, bỗng nhiên nuốt nước bọt, sau đó bước tới, hung hăng hôn lên cái miệng nhỏ nhắn không an phận đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-tai-tuong-dau-dang-hong-hanh/1303568/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.