Dọc theo đường đi, cứ nghỉ chân rồi lại đi tiếp, khi đi đến Dương Châu đã là giữa hè.
An Minh Hiên ở Dương Châu có một biệt viện, vừa đặt chân đến biệt viện này, những mỹ thiếp này liền tiến vào trong phòng không chịu đi ra, nhao nhao la hét kêu than quá nóng.
An Minh Hiên cười nói, không phải là các ngươi ầm ĩ đòi đi du sơn ngoạn thủy sao?
Đã nhiều ngày qua, An Minh Hiên hầu như là ngủ lại tại phòng của Ngọc Bích. Ngọc Bích là người ít tuổi nhất trong tất cả các nàng, An Minh Hiên thích nghe thanh âm làm nũng của nàng.
Kỳ thực từ khi ra khỏi Trường An, An Minh Hiên đã không có yêu cầu thị tẩm, hắn đối các nàng tuyệt đối tôn trọng, nếu là không đồng ý, hắn tuyệt đối không miễn cưỡng thị tẩm. Đồng thời, hắn hoàn đồng ý, lần này nếu các nàng gặp được người vừa ý, hắn sẽ biếu tặng hoàng kim vạn lượng, coi như là đồ cưới cho muội muội của chính mình.
Dù vậy, nhưng không ai ly khai.
Giờ ngọ oi bức, Ngọc Bích lại nằm trên người An Minh Hiên, ghé vào trong lòng hắn.
An Minh Hiên cười nói:
”Ngươi không phải sợ nhiệt sao?”
Ngọc Bích cười duyên nói:
“Trên người ngươi mát mẻ, giống như khối băng vậy!”
An Minh Hiên sửng sốt một chút, hắn đã từng ôm Tiểu Hồng Hạnh, cũng thấy trên người hắn lạnh, dường như khối băng.
Ngọc Bích cầm lấy khối ngọc bội trên lưng An Minh Hiên, nghi hoặc nói:
”Hiên ca ca, vì sao gần đây ngươi liên tục mang khối ngọc bội này a? Cũng không thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-tai-tuong-dau-dang-hong-hanh/1303559/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.