Nha hoàn thiêu lên chúc tâm (ngọn nến),long phượng hoa chúc (ta hok hiểu cái này lắm, có lẽ là nến hình long phượng ?) vang lên một chút, ngọn lửa càng thêm thịnh vượng.
Bên trong gian phòng tràn ngập hỉ khí dương dương (không khí vui sướng, hân hoan),trướng màn thêu hình long phượng trình tường đoàn tụ, mâm trái cây đựng kim tảo (táo),hoa sinh (đậu phộng),long nhãn, hạt dẻ đặt ở trên tấm vải thêu hình uyên ương.
Người ở trên giường dáng vẻ không an phận chút nào, nàng một chốc thì duỗi vai, một chốc lại duỗi chân, tựa hồ là cực kỳ mệt mỏi. Hỉ mạt (khăn che mặt) trên đầu lung lay lung lay, nàng tựa hồ là rất không quen với việc bị che khuất tầm mắt, nên cố sức dùng miệng thổi thổi hỉ mạt ra.
Hỉ nương thấy vậy liền khẩn trương chặn lại, nói:
– Ai u! Công chúa của ta a, người đừng náo loạn. Chờ một lát phò mã sẽ tới ngay!
– Chờ chờ chờ! Ngươi chỉ biết bảo ta chờ!
Hỉ nương vội vàng ôn nhu nói:
– Công chúa, người chờ một chút nữa thôi, phò mã sẽ tới ngay lập tức mà!
An Minh Hiên dựa vào cửa, có chút buồn cười nhìn cái công chúa đang phát giận kia. Hắn loạng choạng tiến vào, phất phất tay, ra hiệu cho nha hoàn đừng lên tiếng, tất cả đều lui xuống.
Hắn chậm rãi tới gần người toàn thân hồng thường đang ngồi ở trên giường kia.
– Hỉ nương? Hỉ nương?!
Người nọ kêu một tiếng.
An Minh Hiên cười nói:
– Hỉ nương sẽ không có, nhưng tướng công thì thật ra lại có một!
–
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-tai-tuong-dau-dang-hong-hanh/1303552/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.