An Minh Hiên nhìn khuôn mặt tinh xảo đẹp đẽ của Dịch Phi Yên, lại nghe được đôi môi khêu gợi của y phun ra những lời như vậy, quai hàm thiếu chút nữa rơi xuống mặt đất.
Quả nhiên là nhìn người không thể nhìn tướng mạo!
An Minh Hiên một cước đạp bay cái bàn trước mắt, cả giận nói:
– Tiểu Hồng Hạnh! Ngươi, cái đồ không nói được lời tốt đẹp!
– Phương trượng! Phương trượng, ngươi tỉnh tỉnh a!
Đệ tử Thiếu Lâm ở dưới loạn thành một đoàn, vừa rồi An Minh Hiên ở trên cao đá cái bàn xuống đúng lúc nện trúng vào đầu của Minh Tuệ đại sư.
Minh Tuệ đại sư giật giật môi, đứt quãng nói:
– Năm xưa không thuận tiện…………. Từ nay về sau phàm là…… Là….. Đệ tử Thiếu Lâm…………. Toàn bộ cách xa Giới Sắc………… Đây là mệnh lệnh a!
Minh Tuệ đại sư nói xong ngất đi.
An Minh Hiên nhìn thoáng qua, thầm nghĩ, lão hòa thượng Minh Tuệ này lúc còn trẻ khẳng định rất lười biếng, không có chăm chỉ luyện thiết đầu công của Thiếu Lâm.
Dịch Phi Yên chắp tay đứng, đối mặt cùng An Minh Hiên, bên môi xuất hiện nụ cười tà mị, y nói:
– Trong vòng một tháng, ai có thể đem An Minh Hiên thu làm nam sủng, ta – Dịch Phi Yên chắc chắn sẽ không nuốt lời, hai tay dâng lên “Diệu Hoa thập tứ”.
Hắn đường đường là Vương gia, đã từng duyệt qua vô số mỹ nữ, phong lưu tiêu sái nhiều năm như vậy, hôm nay bị người tranh làm nam sủng, điều này sao có thể không làm cho An Minh Hiên tức giận đây. Hắn tuy đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-tai-tuong-dau-dang-hong-hanh/1303541/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.