Phía sau trướng phù dung ấm áp, bên trong phòng thoang thoảng một mùi thơm mát nhàn nhạt.
An Minh Hiên chỉ cảm thấy yết hầu có phần khô nóng, hắn không ngừng uống nước nhưng yết hầu vẫn cứ khô ngứa không thể chịu được.
Cánh cửa chi nha một tiếng liền mở ra, hắn lại một lần nữa bắt gặp đôi mắt đó, mang theo vẻ hàn lãnh cùng cao ngạo, cho dù là đang vô cùng yếu ớt thế nhưng vẫn tràn đầy ngạo khí như cũ.
An Minh Hiên tuỳ tiện vừa cười vừa nói:
“Tiểu Hồng Hạnh, qua đây để thiếu gia yêu thương ngươi nào.”
Y liếc mắt nhìn An Minh Hiên một cái, khóe miệng lộ ra một tia cười trào phúng, sau đó tùy ý ngồi xuống ở trước mặt hắn.
An Minh Hiên có chút giống như đùa bỡn kéo y vào trong lồng ngực, khiêu khiêu chiếc cằm thon dài của y:
“Tiểu Hồng Hạnh, ngươi chính là hoa khôi ở đây, có đúng hay không hẳn là nên xướng một tiểu khúc hoặc là múa một vũ điệu gì đó cho thiếu gia ta thưởng thức, hay là ngươi kính ta một ly rượu vậy?”
Hồng thường tiểu mỹ nhân nhìn lướt qua An Minh Hiên, cất giọng mạnh mẽ:
“An Minh Hiên, não ngươi có bệnh!”
An Minh Hiên đáy mắt mang theo tiếu ý:
“Sao lại nói lời như vậy, thiếu gia ta thiện ý cứu ngươi, giúp ngươi tránh khỏi việc bị kẻ khác lăng nhục, ngược lại không ngờ ngươi lại nói thiếu gia ta có bệnh? Có muốn ta gọi tú bà ở đây tới hay không, ta thực muốn hỏi xem nàng dạy bảo các cô nương thế nào!”
Hồng thường tiểu mỹ nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-tai-tuong-dau-dang-hong-hanh/1303530/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.