Y Thần càng ngày càng cảm thấy người trước mắt này thoạt nhìn cũng không hề đơn giản như vẻ bề ngoài, hắn thoáng suy nghĩ rồi nói:
"Cái tên thiên sư (1) kia là do ngươi tìm tới sao? Chính ngươi tung ra lời đồn?“
Tiểu Tam nhìn hắn tán thưởng một chút:
”Không sai a, ngoại trừ tiền thì còn biết suy nghĩ một chút. Là bản vương tìm người, hắn nguyên lai là một tiểu sinh trong gánh hát, tướng mạo cũng không tệ lắm, nếu như ngươi thích, lát nữa bản vương sẽ phái người tặng cho ngươi.”
Y Thần nhíu nhíu mày nói:
”Ta cũng không phải là đoạn tụ.”
“Bản vương cũng không hề kỳ thị đoạn tụ. Được rồi, chỉ là cùng ngươi nói chuyện cười thôi mà, đừng chuyển qua chú ý tới bổng lộc của bản vương, nếu như ngươi dám cùng phụ hoàng nhắc lại cái chuyện giảm bớt bổng lộc của hoàng thân quốc thích, ta sẽ là người đầu tiên không để ngươi yên!”
Y Thần nghĩ, thực là lợi hại, chính mình nghĩ tới cái gì hắn cũng đều biết được, chẳng lẽ hắn biết độc tâm thuật (thuật đọc tâm)?
Tiểu Tam cười nhạt một chút:
”Bản vương cũng không biết cái gì là độc tâm thuật, chỉ là loại người như ngươi từ lúc vào hộ bộ, tiền đã tiến vào thì dù chỉ một đồng cũng không hề xuất ra. Y Thần, ngươi phải biết rằng, nếu bản vương đã quyết định nhường ngôi thì sẽ không để cho hoàng huynh có nỗi lo về sau. Được tất cả bách tính ghi nhớ cùng kính ngưỡng, đó là điều quân chủ nên cần.”
Kể từ sau khi tiểu Tam nhường ngôi vị Thái tử,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-tai-tuong-dau-dang-hong-hanh/1303517/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.