Chương 33
Hà Lạc Tri gần đây ăn uống không nhiều, đã sụt hơn hai ký. Ban đầu hai người định rủ nhau sau giờ làm sẽ đi ăn thịt, nhưng rồi Hà Lạc Tri nhận được điện thoại của dì, mời cậu qua nhà ăn cơm. Dì và Tiểu An đều không ăn nhiều, Hà Kỳ cũng ngại xa nên không đến, chỉ có Hà Lạc Tri, nhưng cậu cũng không thể uống rượu.
"Cậu có gì muốn nói không?" Hà Lạc Tri hỏi.
"Gầy hơn rồi? Đen hơn nữa?" Tiểu An nhìn anh cẩn thận, nói như nhận xét kỹ lưỡng: "Em thấy anh nhìn có vẻ tiều tụy hơn lúc gặp lần trước đấy."
"Không có đâu." Hà Lạc Tri bình thản bóc tôm, không mấy bận tâm, trả lời nhẹ: "Có lẽ do gió trên núi thổi nhiều thôi."
"Nhưng nhìn anh như thiếu ngủ thì phải?" Tiểu An hỏi, hơi lo lắng.
Dì ngồi đối diện đá chân Tiểu An dưới bàn, ra hiệu đừng hỏi thêm nữa. Nhưng Tiểu An, là một cô em họ thất tình đồng cảnh ngộ với Hà Lạc Tri, chẳng buồn nghe mẹ, thấp giọng nói: "Thôi nào, chuyện đó từ tám trăm năm trước rồi."
"Chuyện gì cơ?" Hà Lạc Tri ngẩng đầu hỏi.
Tiểu An lỡ lời, nhanh miệng trả lời: "Mẹ em sợ anh chưa vượt qua nỗi đau tình cảm, không muốn em nhắc đến."
Hà Lạc Tri bật cười: "Có liên quan gì đâu, dì à."
Dì trông rất giống Hà Kỳ, chỉ khác là mọi thứ của dì đều lớn hơn một chút, như thể là phiên bản trưởng thành hơn của Hà Kỳ, với đôi mắt to hơn.
"Lạc Tri này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-sinh-bat-thuc-khong-la-khong-than-/3702623/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.