Chương 15
Điện thoại có đổ chuông thêm lần nào nữa không, Hà Lạc Tri cũng chẳng biết. Anh để máy chế độ im lặng, cắm sạc trong phòng ngủ và chẳng màng đến nó nữa.
Chu Mộc Nghiêu uống rượu vào, chuyện gì cũng có thể xảy ra, Hà Lạc Tri không định kiểm tra điện thoại. Trên bàn còn nhiều người có điện thoại, anh không thể chặn hết được.
Bất ngờ nhận cuộc gọi từ Chu Mộc Nghiêu khi trong tâm trạng nhẹ nhàng, không phòng bị, tiếng gọi "Lạc Tri" quen thuộc ấy như một mũi tên lạnh buốt, xuyên thẳng vào lồng ngực Hà Lạc Tri.
Cảm giác ấy hoàn toàn khác so với khi anh đã chuẩn bị tinh thần để nhận cuộc gọi.
Cả đêm đó, Hà Lạc Tri không vào phòng ngủ, tắm xong anh mặc đồ ngủ, nằm nghiêng trên ghế sofa. Tivi không mở, nhạc cũng không phát, trong phòng chỉ có tiếng thở của anh, ngoài ra không còn âm thanh nào khác. Hà Lạc Tri nằm yên lặng, đôi chân hơi co lại.
Sáng hôm sau, Hà Lạc Tri dậy sớm chạy bộ một tiếng, về nhà tắm rửa, thay đồ và ăn sáng.
Trước khi đi làm, anh vào phòng ngủ lấy chiếc điện thoại đã đầy pin. Trên màn hình không có cuộc gọi nhỡ nào, nhưng có vài tin nhắn trên WeChat.
Hà Lạc Tri mở ra xem, thấy tin nhắn của em họ Tiểu An gửi vào giữa đêm, kèm theo một liên kết về sợi dây chuyền: "Anh ơi, em muốn cái này."
Hà Lạc Tri nhắn lại: "Nhận rồi."
Đó là một cửa hàng trang sức thủ công, giá không rẻ, còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-sinh-bat-thuc-khong-la-khong-than-/3702605/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.