Chương 12
Hà Lạc Tri rất thích vận động. Trước đây, trong nhóm của họ chia làm hai phe: một nửa thì thích vui chơi nhưng lại lười vận động, nếu không ra ngoài thì chỉ ở nhà chơi game. Nửa còn lại thì thích vận động, mỗi khi có thời gian rảnh đều hẹn nhau đi đánh bóng, bơi lội hay leo núi.
Cả Hà Lạc Tri và Hàn Phương Trì đều thuộc nhóm sau, còn Chu Mộc Nghiêu thì là kiểu người "thích cả đôi". Bất cứ hoạt động nào có, cậu ta đều tham gia. Chơi game, hát karaoke đều giỏi, mà leo núi cậu ta cũng đi cùng được. Chu Mộc Nghiêu chỉ cần có đông người, vui vẻ là thích, không kén chọn hoạt động.
Mấy năm gần đây, ai cũng bận rộn, những buổi gặp mặt thưa dần. Trước kia, Hà Lạc Tri và Hàn Phương Trì từng hay đi tập thể dục cùng nhau, nhất là khi còn đi học.
Vì vậy, sáng hôm sau, khi Hà Lạc Tri mở cửa xe ở cổng khu chung cư và thấy Hàn Phương Trì trong bộ đồ thể thao khô nhanh, còn băng mồ hôi quấn tạm quanh cổ tay, anh thoáng chút ngạc nhiên như quay lại quá khứ.
Hàn Phương Trì lấy từ ghế sau một túi giấy đưa cho anh, bên trong là một chiếc sandwich và cốc cà phê.
"Cảm ơn." Hà Lạc Tri nhận lấy, cảm kích nói: "Hôm nay trông cậu trẻ hơn đấy."
Hàn Phương Trì trầm ngâm một chút, rồi trả lời: "Hà Lạc Tri, tôi hơn cậu có một tuổi thôi mà."
Hà Lạc Tri bật cười: "Không có ý nói bình thường cậu không trẻ."
Hàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-sinh-bat-thuc-khong-la-khong-than-/3702602/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.