Chương 3
Tiếng hai người bạn quen thuộc vang lên từ cửa, đang đi về phía nhà vệ sinh. Hà Lạc Tri định lên tiếng gọi họ chào hỏi, nhưng tình cờ nghe thấy tên mình.
"Cậu nói xem, Lạc Tri có nghe thấy không?"
"Chắc không đâu, nhìn vẻ ngoài không có gì."
"Chưa chắc, Lạc Tri là thế mà, luôn giữ mặt lạnh để tránh làm người khác khó xử. Dù chuyện gì xảy ra cũng chẳng ai đọc được gì từ nét mặt cậu ấy."
Hà Lạc Tri khẽ nhướng mày, ngừng bước, không đi ra nữa.
"Chỗ này ồn ào chắc cậu ấy không nghe rõ. Nhưng chuyện của Tiểu Hắc sớm muộn gì cũng lộ, cậu ta không giấu được đâu."
"Chết tiệt, đừng có mà vậy, nếu không thì cậu ấy chết chắc."
"Đáng đời, tên ngốc thiếu suy nghĩ."
Hà Lạc Tri tựa vào cửa, cảm giác vừa buồn cười vừa bất lực. Tiểu Hắc có ngốc thật, nhưng cậu không nghĩ Chu Mộc Nghiêu sẽ làm ra chuyện gì quá nghiêm trọng. Cùng lắm chỉ như đứa trẻ nghịch ngợm, có thể làm vài trò rắc rối.
Thật ra Hà Lạc Tri cũng chẳng quá tò mò. Nếu có chuyện gì, Chu Mộc Nghiêu sớm muộn cũng sẽ kể thôi. Đó là một điểm đáng quý ở Chu Mộc Nghiêu luôn chân thành, đơn giản và tốt bụng. Làm sai chuyện gì, cậu ấy sẽ tự nhận lỗi và xin tha thứ.
Hà Lạc Tri cất điện thoại vào túi, bước ra và bắt gặp Chu Mộc Nghiêu đang bối rối đứng gần thang máy tìm anh. Khi vừa thấy Hà Lạc Tri, đôi mắt của cậu lập tức sáng lên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-sinh-bat-thuc-khong-la-khong-than-/3702593/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.