Văn Lược thả lỏng gân cốt, An Trình Điển cũng thả lòng gân cốt. Văn Lược đứng trước máy quay, An Trình Điển cũng đứng trước máy quay. Đạo diễn còn chưa hô bắt đầu..
“Nghe nói cậu mọi cảnh đều sẽ bị NG?” An Trình Điển bỗng nhiên mở miệng nói.
Văn Lược cũng không thèm để ý, cũng lười giải thích đây chỉ là tin đồn này nọ. Hắn tuy rằng không thể làm đến mỗi lần đều một lần OK, nhưng ít ra cũng không phải mọi cảnh đều bị NG đi!
“Thời giờ của tôi rất ít. Nếu không thể đúng giờ kết thúc công việc, tôi sẽ thực không vui.” An Trình Điển chính là ý từ đừng làm liên lụy đến hắn.
“Thời gian ít thì đừng tới làm khách mời nha!” Nếu người ta như vậy liền không khách khí, Văn Lược cũng sẽ không tùy ý để đối phương khi dễ.
“Cũng đúng a! Cậu nói xem nếu bây giờ tôi và cậu không diễn, cậu cảm thấy được đạo diễn có hay không biết chúng ta đang nói gì đó?” An Trình Điển cười tủm tỉm hướng phía máy quay khoát tay, sau đó quay đầu nhìn Văn Lược. Bên kia đạo diễn đã muốn xua tay hướng bọn họ xác nhận.
“Cậu..” Văn Lược lại bị chọc giận. “Cậu yên tâm, tôi nhất định sẽ không làm liên luy cậu.”
“Vậy nếu bị liên lụy, thì làm sao bây giờ?”
“Nếu tôi làm liên lụy cậu, tôi sẽ làm trâu làm ngựa cho cậu được rồi đi!” Văn Lược hoàn toàn không chú ý đến An Trình Điển, biểu tình tựa hồ không đúng lắm.
“Cái kia thật không cần, không bằng làm trợ lý một ngày cho tôi đi!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-quai-tap-chi-noi-chung-ta-rat-tot/77702/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.