Đi qua ngôi chợ gần nhà Văn Lược, Văn Lược liền không nghĩ An Trình Điển vì cái gì phải lái xe qua nơi này. Sau đó tới siêu thị, hắn mới biết được dựa theo An Trình Điển đến đây, thì phải mua rất nhiều đồ ăn.
Lúc trước mua nhà, Văn Lược liền lo lắng đến chuyện chính mình không biết nấu ăn, cho nên hắn chọn nhà trong khu sa hoa, nhà hàng xếp dài, vì thế trong nhà hắn cái gì cũng không có, hắn hằng năm bên ngoài công tác, về nhà trử bỏ đi ngủ, căn bản không có tâm tình tự nấu ăn, vấn đề ăn uống chỉ cần gọi một cú điện thoại liền được giải quyết, làm gì phải khổ cực như vậy.
Cho nên hiện tại An Trình Điển ngụ lại, tự nhiên đồ ăn này nọ cũng nhiều hơn, cơm cũng phải nấu, đồ rửa chén cùng túi đựng rác cũng phải mua. Bất quá cũng may lúc Văn Lược mua nhà, dụng cụ trong bếp đều được người ta mua sẵn, nếu không hiện tại cũng phải mua nồi chảo dụng cụ linh tinh.
Bất quá ngoại trừ những thứ kia An Trình Điển cũng mua không ít, hay cái xe đẩy đầy đồ, Văn Lược cảm thấy chính mình thật mất mặt. Hai nam nhân cùng đẩy xe đi siêu thị cũng thực kỳ quái đi! Còn mua nhiều như vậy..
Hắn như thế nào trước kia không nhìn ra, An Trình Điển ở nhà sẽ như vậy.
“Ngày mai kêu Bạch Đồng cùng Liên Mục Thanh đến ăn cơm đi!” An Trình Điển một bên chọn trái cây, một bên nói với Văn Lược.
“Ân?” Văn Lược hừ một tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-quai-tap-chi-noi-chung-ta-rat-tot/2189828/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.