Nếu không phải lần này quay ngoại cảnh, Liên Mục Thanh cũng sẽ không biết Văn Lược cư nhiên lại tẻ ngắt như vậy, càng không ngờ tới cư nhiên mình không xử lý được. Cũng vẫn chỉ nghe Văn Lược thường không hay nói giỡn, hắn đều nghĩ, đó là không gặp được Liên Mục Thanh hắn, nào biết rằng sự thật cư nhiên so với truyền thông còn khó tin hơn. Mà ngay cả đạo diễn ở một bên cũng có điểm nhìn không được. Liên Mục Thanh nguyên bản đẹp trai bây giờ mặt vặn vẹo cùng một chỗ, hận không thể đem An Trình Điển lúc trước cam đoan với hắn đem ra cắn chết.
“Nếu không thì nghỉ ngơi một chút đi!” Liên Mục Thanh vẫn tự phụ mình là người chủ trì thiên tài, vẫn luôn không dùng kịch bản, giờ thì tốt rồi, hắn hận không thể đem ai đó viết một cái hảo kịch bản cho Văn Lược diễn, làm diễn viên không phải sẽ gặp những lúc thế này thì chơi sao?
Văn Lược gật gật đầu, im lặng ngồi một bên nghịch di động, như có điều suy nghĩ bộ dáng của hắn thật phù hợp với tên truyền thông cho :’U buồn tiểu sinh’. Khó trách fan lại mê luyến như vậy, bộ dáng u buồn này thật đúng là đẹp mắt.
Đẹp mắt thì có gì dùng được, nếu không làm trò thì thỉnh cái cục điêu khắc này tới đây làm gì.
Liên Mục Thanh một hơi lão huyết nghẹn ở trong cổ họng muốn phun đều phun không ra, vuốt vuốt ***g ngực mình, sau đó hướng An Trình Điển đi qua. Hôm nay không khí rất kỳ quái, dựa theo An
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-quai-tap-chi-noi-chung-ta-rat-tot/2189790/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.