Thời điểm ngày hôm sau Văn Lược tỉnh dậy, ý thức được chính mình cư nhiên lại ngủ trong lòng nam nhân khác cả đêm.
Này không khoa học!
Không khoa học chính là An Trình Điển cư nhiên đem cánh tay làm gối đầu cho hắn cả đêm, thế cho nên bước ra cửa nhìn thấy tay An Trình Điển đều đỏ hắn cả người đều nổi lông tơ.
“Tay cậu làm sao vậy?” Tiểu Càng sáng sớm ngồi ở một bên xoa cánh tay của An Trình Điển thực buồn bực, “Cậu tối hôm qua cái kia…”
An Trình Điển tức giận trừng mắt nhìn Tiểu Càng một cái, “Những thứ trong đầu của cậu cùng với khuôn mặt thật không cân xứng.”
Khuôn mặt của Tiểu Càng như búp bê thoạt nhìn liền cũng những thứ phát dục hoàn toàn không giống, xong dường như cùng hắn tán gẫu những lời thế này làm An Trình Điển có cảm giác tội lỗi.
“Cậu không muốn nói cho tôi biết tối hôm qua sau khi ngủ cùng Tiểu Lược….” Mắt Tiểu Càng đích xác mở càng thêm lớn, thần tình bất khả tư nghị viết rành rành!
“Ân hử? sau khi ngủ cái gì?” An Trình Điển dù bận vẫn ung dung nhìn Tiểu Càng bảo hắn tiếp tục.
“Lái….phi….cơ!” Tiểu Càng biểu tình sửng sốt cùng nuốt con gián y như nhau, “Cậu rốt cuộc nhịn không được? Cậu cũng biến thái quá đi!”
An Trình Điển đem bánh mì trực tiếp nhét vào miệng Tiểu Càng, “Cậu yên tâm, vì để không ảnh hưởng đến Tiểu Lược, tôi sẽ đến phòng của cậu để giải quyết vấn đề này!”
“A!” Tiểu Càng giật mình sửng sốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-quai-tap-chi-noi-chung-ta-rat-tot/2189755/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.