Đánh mở màn một trận linh đình, lượt trung phong cuối cùng cũng có đất diễn. Bốn ngàn vị thần quan mắt thầy mình chuẩn bị lên sàn, vội chỉnh chang xiêm áo, khởi động sẵn pháp bảo cầm trên tay.
Quân Thành Thu không hiểu sao, Phí muội cứ phải kéo mình chạy vòng vòng thế này mới chịu cơ.
Hắn thử thăm dò: "Chạy mãi rồi, nghỉ tí không tráng sĩ?"
Tráng sĩ vẫn trước sau như một, đáp lời bằng một cú lộn nhào. Dạ dày Quân Thành Thu lộn trái ra ngoài liền im lặng không dám kêu ca gì nữa. Chỉ khổ Phí Thanh Trì, rõ ràng là cấp cao mà không được duỗi tay duỗi chân đánh đấm đàng hoàng lại bị cắt cử sang hạng mục chó chê mèo ghét này. Thử hỏi y làm sao không ức chế cho được!
Phí tráng sĩ ấm ức một bụng không chỗ phát tiết, cua gắt một phát hất văng cả người lẫn xe đi.
"..."
Tiên trảm ma loạn xạ, ma diệt tiên điên cuồng, binh tới tướng đỡ, nước tới đất ngăn. Quân Thành Thu bay một hình vòng cung vụt qua vô số trận thế, gió mạnh đến nỗi không khép nổi miệng, tai mắt như bị dội nước vào, nhòe đi chẳng rõ.
Vù vù vù vù, ruồi bay muỗi đậu.
Cho đến khi bịch một tiếng rơi xuống đất, Quân Thành Thu mới hơi hoàn hồn.
Phản ứng đầu tiên sau khi tiếp đất là thán phục sức tay của Phí Thanh Trì, một phát hất văng hắn đi không biết là bay đến nơi nào rồi đây. Trong tai vẫn còn ù đặc tiếng gió, hai mắt thì cay xè đỏ quạch.
Loan Nha biển lớn rộng không phóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-qua-tu-quan/1192441/chuong-82.html