Bên dưới mặt nước xanh nhờn vẩn đục là tầng tầng lớp lớp rong rêu nhiễu nhiễu lượn lờ. Quân Thành Thu vừa chịu đựng nước ao ô nhiễm vừa giằng co với đám thực vật ẻo lả này, hết nửa ngày cũng chưa bơi được một vòng.
Xung quanh nước đục, ánh sáng lại không tốt. Quân Thành Thu dù có cố gắng đến mấy cũng không thể nhìn xa được. Tiên khí hộ thân của hắn lòe lờ phát sáng trong nước xanh, chập chờn lúc sáng lúc tắt. Hắn miễn cưỡng vừa giật vừa kéo nhau với đám rong rêu kia, bơi được đến bên dưới tán lá của Phấn Đà Lan hoa.
Phấn Đà Lan chỉ có một ngọn hoa nhỏ nổi trên mặt nước cùng mấy tầng lá xanh thẫm bao xung quanh, vốn tưởng nó nhỏ mà nào ngờ lúc lặn xuống rồi mấy thấy rõ, Phấn Đà Lan này đúng là danh bất hư truyền, đâu chỉ có thế!
Quân Thành Thu giật mình nhìn vừa thân vừa rễ của nó cuộn thành từng bụi như dây thừng xuyên thẳng xuống đáy hồ, sợi nào sợi nấy to bằng bắp tay hắn. Mà đâu chỉ có một sợi, chỗ này dễ cũng có đến vài chục! Quân Thành Thu cảm khái nhìn dọc theo thân cái cây này nhưng tuyệt nhiên không thấy đáy, chỉ thấy một vùng nước sâu hun hút, càng xuống dưới càng tối đen lại.
Lá của Phấn Đà Lan nổi trên mặt nước cái to nhất cũng chỉ cỡ cái mâm mà đám chìm dưới nước này... Quân Thành Thu giơ tay áng áng, kết luận, phải cỡ đôi mươi cái mâm.
Mầm hoa to cỡ đầu người nổi trôi trong nước. Cánh hoa khép chặt, tâm hoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-qua-tu-quan/1192427/chuong-68.html