Ngày mười bốn tháng ba, trăng tròn như ngọc. Gió thổi cành trúc đưa xào xạc. Quạ đen từng đàn đậu ở đỉnh tháp Kiếm chờ mùa đi săn lớn nhất cả năm.
Thủ Lăng trận cũng chính thức khai màn vào ngày đó.
Võ đài được dựng ở khoảng đất trống trước cửa Kiếm Môn. Trước khi điểm trống thúc quân đã có không ít kiếm khách trên giang hồ tề tựu ở ngoài, một là chờ để tìm người giúp báo ân báo oán, hai là chờ để san phẳng Kiếm Môn.
Sự kiện này gióng trống khua chiêng, không chỉ người ở Phù Vũ thành đêm mong ngày ngóng mà toàn dân chốn Chước Viên cơ hồ đều biết đến. Người đông như trẩy hội, còn có không ít phường xóc đĩa đặt cửa lân la tới làm ăn.
Đăng Hoài Thiệu không dẹp đám người đó, âu cũng là vì càng náo nhiệt càng vui, danh tiếng của tháp Kiếm cũng càng bay xa. Đối với Đăng Hoài Thiệu chỉ có lợi chứ không có hại.
Rằm tháng ba, mặt trời lên sớm. Thủ Lăng trận ngày thứ nhất, khai màn.
Đăng Hoài Thiệu đứng ở đỉnh tháp Kiếm, tự tay gióng lên ba hồi trống hùng hồn. Hơn ba chục kiếm khách nội môn của Kiếm Môn đứng xếp hàng ngay ngắn quanh võ đài. Đao kiếm sáng loáng, ai nấy cũng vai hùm lưng gấu mặt mày hung hãn, ánh mắt mười phần sát khí.
Đăng Hoài Thiệu điểm một tiếng trống đơn, tức thì trong đám đông có người nhảy lên võ đài, hây a một tiếng rút kiếm ra, hô: "Triệu Thích phái Thanh Long, tới thỉnh giáo các hạ!" Bước chân người nọ nhẹ tựa gió mà lại vô cùng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-qua-tu-quan/1192422/chuong-64.html