Viêm Chung Ly quả thực đem Quân Thành Thu cách ly trong Tây viện.
Quân Thành Thu đợi thêm một ngày một đêm. Trong một ngày này, có một tiểu tư đến đưa cơm, còn lại không có động tĩnh gì. Đến sáng ngày thứ ba, Quân Thành Thu không nhịn nổi nữa, gọi Tôn Huyền: "Thương thế thế nào rồi?"
Tôn Huyền gật đầu: "Đã tốt hơn rồi."
Quân Thành Thu gật gù: "Vậy được, mang ta bay ra ngoài." Tôn Huyền kinh ngạc, lắp bắp: "Sư tôn, bọn họ không tìm đến thì thôi. Người còn định đi tìm chết sao?" Quân Thành Thu phiền lòng khẽ mắng: "Nhiều chuyện."
Cuối cùng Tôn Huyền vẫn mang hắn bay ra bên ngoài. Chỉ là trong phút chốc cận kề, Quân Thành Thu nhìn rõ vài giọt mồ hôi chảy xuống bên thái dương y.
Tiểu tử này, thật là. .
Hai người không bay ra chính đường Viêm gia mà trực tiếp bay ra bên ngoài. Tây viện là nơi xa khuất hẻo lánh, con đường phía bên ngoài cũng vắng vẻ. Quân Thành Thu chân chạm đất, vừa muốn bước đi lại bị một bàn tay túm lấy bả vai. Quân Thành Thu khó hiểu quay đầu nhìn Tôn Huyền: "?"
Tôn Huyền gãi gãi má, ấp úng: "Sư tôn, nếu người để nguyên bộ dạng này chỉ sợ chưa tới xem được Viêm công tử đã bị người ta đánh chết."
Quân Thành Thu sực nhớ, bản thân vẫn còn là yêu quái sát nhân. Vội vã kéo Tôn Huyền núp vào sau lùm cây, trong lòng thầm tính toán làm thế nào cải trang đôi chút. Tôn Huyền thấy hắn cau mày hồi lâu vẫn chưa giãn ra, mạnh dạn đề xuất ý kiến: "Sư tôn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-qua-tu-quan/1192371/chuong-16.html