Tôn Huyền mi tâm hơi sáng, nháy mắt nhập Tống Lăng trận.
Quân Thành Thu nửa ngồi nửa nằm trên giường bóc cam ăn. Vừa ăn vừa nhìn sắc mặt kì quái của Tôn Huyền, không nhịn được hỏi :"Có chuyện gì rồi?" Tôn Huyền đơ như khúc gỗ, cơ mặt kéo căng. Mãi đến một khắc sau mới mở mắt ra, biểu cảm vặn vẹo: "Sư tôn..."
Quân Thành Thu: "Hử?"
Tôn Huyền: "Khắp nơi bây giờ đều đồn đại người đã chết rồi... Tần thượng tiên cũng qua Quân cung chia buồn rồi."
Quân Thành Thu phụt phụt phụt ba cái phun hết hạt cam trong miệng lên mặt Tôn Huyền.
Thực tình má nó Tần Tư Uyên tiểu tử nhà ngươi đợi lão tử quay về tính sổ với ngươi! Quân Thành Thu đau đầu, gọi Tôn Huyền lại gần: "Có mang theo Tống Lăng châu không?"
Tôn Huyền cũng lấm lét: "Có."
Quân Thành Thu: "Lấy ra đây, vi sư đọc ngươi ghi vào."
Tôn Huyền ngoan ngoãn xoè bàn tay ra, một luồng ánh sáng hoàng sắc loé lên, Tống Lăng châu loè loè phát sắc trong tay y.
Quân Thành Thu: "Khẩu khí phải mãnh liệt, thể hiện ngươi rất bất bình, nhớ chưa?" Tôn Huyền dễ bảo gật gật đầu.
Quân Thành Thu cao giọng :"Tại hạ cho rằng các vị đều sai cả rồi, Quân thượng tiên đi Nhân giới du ngoạn, hiện đang sống khoẻ! Sau khi trở về sẽ tiếp tục kinh doanh quạt giấy! Các vị chớ vì mong chờ mà loạn ngôn! ... Ấy, nghe rõ chưa?"
Tôn Huyền mắt tròn mắt dẹt, thật thà gật gật đầu. Quân Thành Thu vừa lòng, chỉ chỉ tay: "Được rồi, ghi lại rồi phát vào Tống Lăng trận cho vi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-qua-tu-quan/1192364/chuong-9.html