Bạch Uẩn liếc liếc qua nữ nhi, giật giật tay áo của nàng, thì thào:
" Dao nhi, chuyện này là sao vậy?"
Nàng chỉ cười không đáp, nắm cánh tay ông trấn an, Thượng Quan Tinh Húc lại nói:
" Hôn ước này được kết từ thời nội tổ phụ của hai nhà, vốn chính ta và Bạch quan nhân đây cũng không biết, hôm nay nội trạch cần sắp xếp lại vài thứ nên mới tổng dọn dẹp toàn bộ phủ Tướng Quân, tình cờ lại nhìn thấy tờ hôn ước này."
Trần ma ma nghiêm giọng:
" Tướng quân, lão nô không biết hai nhà Bạch, Thượng Quan đang giở trò gì, nhưng làm sao biết được tờ hôn ước này là thật hay giả."
Hắn sai Tống Từ đem tờ giấy đưa đến hàng người đang đứng quanh:
" Các vị nhìn cho rõ, bên trên tờ hôn ước có dấu ấn đỏ của Thượng Quan Gia và quan ấn của Bạch Gia, mặc dù dấu ấn vẫn còn đậm nét, nhưng nhìn kĩ sẽ thấy rõ đã bị phai màu không ít theo thời gian, chứng tỏ hôn ước này được lập từ rất lâu rồi."
" Đúng rồi, quả thật là như vậy."
Những người xem qua đều thốt lên, khiến Trần ma ma không thể hỏi thêm gì nữa. Tinh Húc hiên ngang đối diện bà ta, tiếng vỏ kiếm sắt va chạm vào đai giáp theo cử động của hắn phát ra âm thanh lách cách sắc bén.
" Trần ma ma, Lôi Quốc chưa từng có tiền lệ nữ nhân đã mang hôn ước phải chịu gả đi cho người khác bao giờ, điều này ắt hẳn nhị Vương Gia hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-phu-tuong-tu/2696408/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.