Cánh cửa nhà bếp mở toang, người ta thấy nữ nhân thần sắc tái xanh bước ra, chỉ trong mấy canh giờ môi nàng chuyển thành trắng bệch, mang theo vết thương băng kín trên tay trái đi cùng.
Mặt đất không đủ vững vàng hay vốn dĩ đầu nàng đã bắt đầu thấy choáng, hai chân loạng choạng dựa dẫm vào Đan Quất, nàng thều thào:
" Thuốc đã được sắc xong rồi, ngươi giúp ta phát cho mọi người dùng đi."
Đan Quất ngoái đầu nhìn vào, không đếm xuể bao nhiêu phần thuốc đều một mình nàng sắc tất, càng chẳng hiểu thế nào chủ nhân lại suy kiệt tới mức độ này. Phát hiện đoạn vải trắng quấn quanh bàn tay nàng, nha đầu không ngăn nổi hiếu kỳ hỏi:
" Phu nhân, tay người…?"
Đồng tử tím màu bất an, như thể có điều gì khó nói, tùy ý trả lời:
" Không sao, là do bất cẩn bị bỏng thôi. Ta hơi mệt, muốn về phòng nghỉ ngơi một lát."
Đan Quất dìu nàng, mỗi lúc nha đầu có cảm giác hơi thở người bên cạnh lại yếu thêm mấy tấc, trời đất quay cuồng, mọi thứ đảo ngược, Quân Dao đột ngột ngất đi, chỉ mơ hồ nghe thấy tiếng gọi hoảng hốt của mọi người xung quanh.
Tựa như giấc ngủ rất dài, khi nàng tỉnh lại đã là đêm muộn, màn trướng leng keng tiếng rèm chuỗi đồng lay động, tứ chi như thể mắc phải xiềng xích nặng nề, cử động ngón tay thôi cũng thập phần khó nhọc.
Mi mắt mở ra, khuôn mặt tuấn tú liền chăm chăm nhìn nàng, hắn dò xét ngũ quan của nàng, lại tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-phu-tuong-tu/2696351/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.