Vài ngày sau.
Trận mưa tuyết lất phất rơi trên mái ngói, cành Lưu Tô rũ nhánh trước đình hóng mát đã bị bao bọc bằng lớp áo choàng trắng xóa lạnh lẽo, gió thừa dịp nổi lên, khiến thân mềm yếu khe khẽ đong đưa.
Đứng tại hiên, Quân Dao đã nhìn thấy một thân xiêm y xanh ngắt nổi bật, Đạm Đài Vu Nhiên trong dáng vẻ thanh lệ thoát tục ngồi trong mái đình, trên tay nâng niu một bức họa, vết mực vẫn thơm nồng chưa kịp khô đi, dung mạo anh tuấn của Thượng Quan Tinh Húc sống động như thật dưới họa pháp của nàng ta.
" Phu nhân, vị Lục công chúa này…"
" Đan Quất, không được nghị luận Lục công chúa."
Hiểu rõ lời tiếp theo đây nha đầu sẽ dùng mười phần bất mãn trong lòng để đánh giá, thế nên Quân Dao nghiêm túc ngăn chặn nàng ta nói tiếp.
Đạm Đài Vu Nhiên ở lại trong phủ đã hơn đôi ngày, chưa từng nhìn thấy nàng ta rời khỏi nội trạch nửa bước, có là kẻ ngốc cũng dễ dàng nhìn ra nha đầu ấy chỉ tìm đại một lý do để tiếp cận Tinh Húc, nhưng lộ liễu như vậy thật quá mất mặt.
Phát hiện Quân Dao đang chăm chú nhìn mình, Vu Nhiên vội vàng gấp lại bức tranh trên tay.
Nàng từ tốn bước vào đình, giữ phép tắc cần có mà thi lễ.
Vu Nhiên không phản ứng gì, chỉ nhấm nháp tách trà nóng như thể chưa từng nhìn thấy nàng xuất hiện.
" Thần thiếp to gan muốn hỏi Lục công chúa việc quan trọng của người đã như ý nguyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-phu-tuong-tu/2696325/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.